Đọc hiểu Tôi viết cho ai bài thơ hạ cuối
Tôi viết cho ai bài thơ hạ cuối
Ve râm ran xao xác cả khung trời
Ồ vẫn vậy, vẫn ve, vẫn phượng,…
Cớ sao mình nước mắt lại rơi
Trận mưa đầu của ngày cuối chia phôi
Rơi ướt cả một bờ áo trắng
Vô tư thế, hỡi mưa, hỡi nắng?
Biết hay không hạ cuối đã về rồi?
Tháng 6 mùa thi
Ta bỏ lại một thời
Trong trắng như hoa
Hồn nhiên như cỏ
Cho kỷ niệm và cho nỗi nhớ
Cho những tháng ngày xanh biếc xanh.
Đôi mắt nào chiều ấy long lanh
Như muốn nói thật nhiều mà không thể
Tháng năm ơi sao trôi nhanh đến thế
Phượng bùng lên cháy đỏ một khung trời.
Lưu bút trao tay, ánh mắt trao lời
Màu mực tím mênh mang trang giấy trắng
Ai bật khóc trong chiều không bình lặng
Xa thật rồi, áo trắng học trò ơi.
(Hạ cuối, Dương Viết Cương, nguồn: internet)
Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên. (0.5 điểm)
Câu 2. Xác định và phân tích tác dụng của 3 biện pháp tu từ có trong văn bản trên (0.75 điểm)
Câu 3. Anh/ chị hãy viết khoảng 5 -7 dòng trình bày cảm nhận của bản thân về những câu thơ sau (0.75 điểm)
“Tháng 6 mùa thi
Ta bỏ lại một thời
Trong trắng như hoa
Hồn nhiên như cỏ
Cho kỷ niệm và cho nỗi nhớ
Cho những tháng ngày xanh biếc xanh. ”
Câu 4. Viết 1 đoạn văn ngắn (khoảng 7-10 dòng) chia sẻ điều anh/chị tâm đắc nhất về bài thơ trên. (1.0 điểm)
Đáp án
Câu 1: PTBĐ chính biểu cảm
Câu 2:
– Điệp từ ” cho”
– Liệt kê ” vẫn ve, vẫn phượng”
– Câu hỏi tu từ
⇒ Tăng sức gợi hình, gợi cảm. Nhấn mạnh về vẻ đẹp mùa hè, nỗi xót xa mùa hạ đã xa.
Câu 3:
Chắc chắn trải qua đời học sinh thì ai cũng nhớ về tháng 6 mùa thi. Những điều về mùa hạ không bao giờ quên được. Nói luôn là những kỉ niệm và những nỗi nhớ. Nhớ lại khiến cho ai cũng xúc động về một thời hồn nhiên ” như cây cỏ”.
Câu 4:
Đọc đoạn thơ, ai trong chúng ta cũng nhớ về một thời tuổi thơ, tuổi học sinh. Thời mà còn hồn nhiên, trong sáng làm cho con người ta trưởng thành. Nhưng khi nhắc lại trong lòng chúng ta luôn bồi hồi nhớ lại. Những kì thi mà chúng ta miệt mài trên trang giấy trắng. Hay là màu đỏ thắm của hoa phượng nở báo hiệu một mùa hè tới – một mùa chia xa lại đến Chúng ta luôn nhớ về mùa hạ cuối không bao giờ quên.